Có giấy phép hoạt động
 
 

Thám Tử truy tìm sự thật - săn "ma"

13/08/2020

Ba biệt thự hạng sang ở quận Tây Hồ, Hà Nội bị mất đồ như “có ma” trong nhà. Không dấu vết, không manh mối, không đối tượng tình nghi.

Truy lùng chiếc máy IBM

Đó là một cuộc truy tìm ngoạn mục chiếc máy tính cho thân chủ là một chàng quốc tịch Pháp. Nhóm thám tử nhận truy lùng chiếc máy chứa nhiều dữ liệu quan trọng với thù lao gấp nhiều lần giá trị chiếc máy lúc bấy giờ.

Chàng Tây sống trong một căn biệt thự sang chảnh ở phường Quảng An (quận Tây Hồ, Hà Nội). Đêm đó, chiếc máy tính và một ít đồ cá nhân của anh biến mất bí ẩn. Căn biệt thự sang trọng có tường bao kiên cố. Cửa vẫn khóa, đồ đạc không bị xáo trộn.

Ngày ấy, (thám tử Tuấn Anh nhớ lại) camera an ninh chưa phổ biến như bây giờ. Người giúp việc đến dọn dẹp vào cuối tuần, chủ nhà cũng có mặt. Không có đối tượng khả nghi. Manh mối để tìm lại chiếc máy tính gần như bằng không. Chiếc máy tính biến mất bí ẩn, chàng Tây bị mất của, run rẩy thuật lại lời mấy ông bạn người Việt cho rằng ngôi nhà bị “ma ám”.

Thám tử Đạt – sinh viên Đại học Mở Hà Nội mới ra trường, từng sống bằng nghề mua bán máy tính, linh kiện điện tử cũ cho giới sinh viên lúc bấy giờ – nhận nhiệm vụ tìm cho ra cửa hàng đã tiêu thụ chiếc máy tính.

Đạt tung quân lùng sục hết các cửa hàng mua bán máy tính cũ trên phố Thái Hà và Lê Đại Hành. Các điểm nghi ngờ khác ở những “chợ giời” cũng được nhóm thám tử tiếp cận. Vừa là mối làm ăn cũ vừa đóng vai khách hàng, nhóm thám tử tìm khắp Hà Nội để kiếm một chiếc máy tính IBM xách tay từ Mỹ, cấu hình “khủng” đã qua sử dụng.

Hơn một tuần tìm kiếm, bốn chiếc máy tính IBM được đưa vào tầm ngắm nhưng không có chiếc nào trùng với đặc điểm của thân chủ. Hai người bán chiếc máy tính cho các cửa hàng ấy được đưa vào danh sách khả nghi. Một tên chuyên “nhảy đồ” của sinh viên khu vực Đại học Bách khoa, Đại học Kinh tế quốc dân (Hà Nội) được thám tử tiếp cận.

Sau vài cuộc trao đổi “nghiệp vụ”, hai tên “nhảy đồ” chuyên nghiệp lộ mặt. Một tên nghiện “lòi” bước đi không vững. Một tên mập, nghiện game, học 7 năm chưa ra được trường.

Nhờ vào các mối quan hệ, thám tử Tuấn Anh tìm thêm được hai vụ mất đồ tương tự được khai báo với cơ quan công an. Một người phụ nữ quốc tịch Đức mất hàng loạt nữ trang đắt tiền, một vụ khác bị mất cùng ngày với vụ của thân chủ. Cả ba vụ đều là biệt thự có người nước ngoài thuê ở. Xem kỹ lại các căn biệt thự này, tên trộm không phá khóa, chỉ lấy đồ đắt tiền rồi biến mất bí ẩn. Cả ba vụ có thể khẳng định do một người gây ra.

Dấu vết duy nhất thám tử tìm được là một vết đất để lại gần cửa sổ trên tầng 2 của căn biệt thự. Nhóm thám tử gần như không tin phương thức “gây án” của tên trộm là trèo tường đột nhập. Nếu không có thang, không có người trợ giúp thì chỉ có người nhện hoặc ninja mới có khả năng vượt tường cao như vậy.

Hai tên chuyên “nhảy đồ” của sinh viên bị loại ra khỏi tầm ngắm. Tên “xì ke” chân đi không vững, không thể trèo tường. Tên mập vừa to xác vừa có cánh tay yếu cũng không thể trèo lên tường cao. Thám tử Tuấn Anh nhận định: tên trộm có đặc điểm nhận dạng là người gầy, cao dong dỏng và không sống ở Hà Nội.

Cuộc truy tìm xoay theo hướng khác. Nhóm thám tử tiếp tục với các mối quan hệ, khoanh vùng tất cả những người lao động quê ở miền Nam – nơi có nhiều người trèo dừa giỏi. Hàng trăm cái tên tiếp tục bị gạch dần khỏi danh sách vì có bằng chứng ngoại phạm.

“Thả mồi” và những chiếc bẫy

Thời hạn hợp đồng chỉ còn ba ngày. Nhóm thám tử quyết định không truy tìm, mà quay sang hướng “thả thính”. Gần một chục căn biệt thự sang chảnh quanh khu vực Hồ Tây được làm mồi nhử. “Ổ mồi” ngon nhất là một căn biệt thự trong ngõ, bên cạnh cửa sổ có cột đèn cao áp đang bị hỏng. Chủ nhà để điện sáng ở tầng 1, mở cửa sổ trên tầng 2, hồi hộp cùng nhóm thám tử thức đêm xem… ăn trộm.

Hơn 2 giờ sáng đêm đó, một bóng người dong dỏng cao thả bước như chàng nghệ sĩ “chẳng nhớ nổi một con đường” quanh Hồ Tây. Bất ngờ, “chàng nghệ sĩ” lẻn vào ngõ, thoăn thoắt leo lên cây cột đèn trơn như bôi mỡ.

Mọi hành vi không thoát khỏi camera ghi hình của hai thám tử ở căn nhà kế bên. “Chàng nghệ sĩ” đang hí hửng nhét sợi dây chuyền vào túi áo thì bất ngờ đèn bật sáng. Ba người lực lưỡng đứng chặn lối ra…

“Người nhện” ngay đêm hôm đó được đưa lên phường. Chiều hôm sau, nhóm thám tử nhận được tin từ thân chủ: cơ quan công an đã thông báo tên “người nhện” đêm qua chính là tên đã “thuổng” chiếc máy tính xách tay của thân chủ. Ba vụ trèo tường, đột nhập trộm đồ của người nước ngoài trước đó đều do hắn làm.

Thân chủ người Pháp sau đó đã nhận lại được chiếc máy tính của mình, rối rít cảm ơn nhóm thám tử nghiệp dư. Tên trộm “người nhện” ấy quê ở Hải Dương, hắn bắt xe khách lên Hà Nội trộm đồ rồi lại về quê.

“Đến khi cơ quan công an cho thực nghiệm lại hiện trường mới thấy tên trộm có biệt tài như “người nhện”. Hắn trèo cây nhanh như sóc, ngay cả những anh thợ chuyên hái dừa ở miền trong cũng phải ngỡ ngàng” – Tuấn Anh nói.

Thám tử Tuấn Anh dụi điếu thuốc cháy dở, nhấp thêm ngụm cà phê, nhìn nhánh hoa lan đung đưa ngoài cửa sổ: “Nghề này cũng cần nghiệp vụ điều tra giống công an. Kể cả việc theo dõi, đeo bám đối tượng cũng phải có nghiệp vụ để nhận diện nhân dạng và tránh bị phát hiện. Ngồi thế này thôi, nhưng chiều nay rời khỏi văn phòng tôi sẽ có một chiếc áo khác, mũ bảo hiểm khác và cả cách bước chân cũng khác”.

Tuấn Anh kể rất khâm phục điều tra viên lão luyện khi khai thác trùm xã hội đen Khánh “trắng” cách đây gần 20 năm. Một vụ giết người do chính y là hung thủ nhưng Khánh không nhận. Manh mối duy nhất trong tài liệu điều tra là vết dao đâm bằng tay trái. Từ khi bị bắt, tên trùm gian manh làm mọi thứ bằng tay phải và chối bay chối biến hành vi phạm tội.

Nhưng Khánh “trắng” không qua mắt được điều tra viên lão luyện. Hắn nghiện thuốc lá, điều tra viên để hắn hai ngày không xét hỏi, cũng không cho hắn ngửi khói thuốc. Khi vào phòng xét hỏi, điều tra viên mặc kệ hắn ngồi trước mặt, điềm nhiên bật lửa, châm thuốc.

Khi tên trùm băng đảng xã hội đen chợ Đồng Xuân run rẩy nuốt nước miếng vì thèm, điều tra viên rút một điếu thuốc rồi tung về phía hắn. Bất giác, Khánh chụp lấy điếu thuốc bằng tay trái… Hắn thua. Từ đó Khánh “trắng” thôi diễn kịch với cánh tay phải và khai thật về những vụ đâm chém, thanh trừng của hắn.

Tags:

Bình luận

Các tin khác